Monday, January 28, 2013

THỰC PHẨM NGUY HIỂM NHẤT CHO ĐÀN ÔNG? (THE MOST DANGEROUS FOOD FOR MEN?) - Do LQT Biên Dịch


Tác giả: Jim Thornton

Đậu nành đã âm thầm có mặt một cách khiêm tốn trong chế độ ăn của người Mỹ như là một nguồn protein hoàn hảo: Vì loại thực phẩm này rẻ và thậm chí có thể giúp thông tim cho chúng ta.  Nhưng vẫn có thể có một mặt tối chưa được phơi bày của loại thực phẩm này, đó là sức mạnh hủy diệt khả năng làm một người đàn ông.


Ngực của James Price đã từng bị sưng lên và gây đau nhức.  Nó trông như những quả bong bóng kẹo cao su được cấy dưới mỗi núm vú.  Chỉ cần chạm nhẹ vào cũng làm ngực đập mạnh.

Đối với ông Price, một sĩ quan tình báo quân đội Hoa Kỳ về hưu đã từng lái máy bay trực thăng tấn công ở Việt Nam, thì những thay đổi này không chỉ đơn thuần là sự khó chịu về thể chất.  ‘Đàn ông đúng ra không có vú (như phụ nữ)’, ông nói với giọng lè nhè của vùng Texas. ‘Giống như cơ thể của tôi đang bị nữ tính hóa’.

Một người đàn ông có vóc dáng gầy và dong dỏng, sự tăng trưởng ngực kiểu này hoàn toàn tương phản với phần còn lại của cơ thể ông ấy.  Nhưng đó không phải là triệu chứng duy nhất xảy ra đối với ông Price.  Râu của ông ấy đã mọc chậm lại, lông cánh tay, lông ngực và lông chân cũng đã rụng hết, và ông không còn cương cứng khi thức dậy vào buổi sáng nữa. "Ham muốn tình dục của tôi đã biến mất", ông nói ‘Tôi không muốn nói rằng dương vật của tôi bị teo lại, nhưng nó mềm nhũn đến nỗi trông nó quá nhỏ so với trước đây. Thậm chí cảm xúc của tôi cũng thay đổi.

Ba bác sĩ đầu tiên mà ông Price tham khảo đã chẩn đoán ông ấy bị chứng nữ hóa tuyến vú (gynecomastia), hay là sự tăng trưởng bất thường của tuyến vú ở đàn ông. Thêm các xét nghiệm cho thấy rằng nồng độ estrogen trong máu của ông cao gấp tám lần so với giới hạn bình thường ở nam giới, thậm chí cao hơn cả mức thường thấy ở phụ nữ khỏe mạnh. Nồng độ estrogen của ông Price quá cao, và thật vậy các bác sĩ đã không biết phải giải thích thế nào.  Một bác sĩ đã trở nên rất thất vọng, thậm chí còn buộc tội ông Price đã bí mật tiêm estrogen. ‘Ông ta nghĩ tôi là một người bị bệnh tâm thần’. Price nói, với giọng vẫn còn giận dữ khi ông nhắc lại chuyện đó.

Chán nản và đau khổ, ông ấy quyết định tham khảo thêm một bác sĩ nữa, lần này là một sĩ quan quân đội.Ông đã làm hẹn với Trung tá bác sĩ Jack E. Lewi, trưởng khoa nội tiết Trung tâm Y Tế Quân đội San Antonio (San Antonio Military Medical Center). Trong suốt buổi gặp mặt đầu tiên, cả bác sĩ và bệnh nhân đều không có bất kỳ ý niệm mơ hồ nào để làm sáng tỏ thời gian và tính phức tạp của bí ẩn y học này.  Bác sĩ Lewi ban đầu kiểm tra về những yếu tố ‘nghi ngại thông thường’ trong thói quen sống được xem là gây nên chứng nữ tính hóa, từ nghiện rượu cho đến việc sử dụng những nguyên liệu thảo dược nào đó, như dầu cây trà và hoa oải hương (lavender). Với những yếu tố đó bị loại trừ, bác sĩ Lewi chỉ còn lại một yếu tố nghi ngờ đáng sợ hơn, một khối u tiết ra estrogen.

Trong vài tháng tiếp theo, bác sĩ Lewi tiến hành thêm nhiều xét nghiệm cho ông Price, kiểm tra các dấu hiệu bị ung thư tinh hoàn, tuyến thượng thận, ngực, và phổi. Tin tốt là, khi xét nghiệm cuối cùng có kết quả âm tính, thì ông Price hoàn toàn không có dấu hiệu bị vấn đề gì.  Và tin xấu là: Bác sĩ Lewi vẫn chưa có bất kỳ manh mối gì về nguyên nhân gây nên tình trạng rối loạn kích thích tố (hormone) của người bệnh nhân này.  Nhưng ông đã quyết định ông không phải là bác sĩ thứ 4 bỏ rơi James Price trong tình trạng không rõ ràng như vậy.

Trong các lớp học mà bác sĩ Lewi giảng dạy cho các sinh viên y khoa và bác sĩ nội trú, ông luôn đưa ra lời khuyên như sau: nếu bạn không tìm ra được những câu trả lời đúng, thì chắc chắn bạn chưa hỏi đúng câu hỏi.  Mặc dù ông đã từng hỏi ông Price về lối sống và thói quen rất nhiều lần, nhưng ông vẫn quyết định quay trở lại vấn đề này một lần nữa, và lần này những câu hỏi của ông đã được đặt ra cụ thể hơn. Ông nói, ‘Chúng ta hãy xem xét đến chế độ ăn của ông, và kể cho tôi nghe ông đã ăn và uống những món gì, từng bữa một.  Ông Price nói, “Đương nhiên, thưa bác sĩ Lewi, sau khi thức dậy vào buổi sáng tôi thường ăn một ít bột ngũ cốc (cereal)”, Bác sĩ tiếp lời, “ông có thêm gì vào bột ngũ cốc đó không?”.  Ông Price trả lời “Sữa đậu nành”.

Ông Price giải thích rằng ông ấy đã phát triển tình trạng không dung nạp lactoza(lactose intolerance: tình trạng này xảy ra khi các tế bào trong niêm mạc ruột non không sản sinh hoặc sản sinh không đủ men lactase, do đó lactose trong các sản phẩm từ sữa không bị phân nhỏ hoàn toàn thành glucoza và galactoza, dẫn đến các triệu chứng như buồn nôn, vọp bẻ, tiêu chảy, đầy hơi) trong những năm gần đây, do đó ông đã chuyển sang uống sữa đậu nành hoàn toàn.  Thật vậy, nó đã trở thành một trong những thức uống ưa thích của ông, một thứ nước giải khát tuyệt vời trong cái nóng của vùng Texas.

Bác sĩ Lewi bỗng cảm thấy hào hứng một cách bất ngờ.  Bác sĩ hỏi ông Price trung bình mỗi ngày ông ấy đã uống bao nhiêu sữa đậu nành.

“Ông ấy bảo tôi là khoảng 3 quart (2,8 lít)”, bác sĩ Lewi hồi tưởng lại khoảnh khắc đã làm thay đổi mọi thứ.

Trong thập kỷ qua, thực phẩm từ đậu nành và hình ảnh sức khỏe tốt đã gắn liền một cách chặt chẽ trong nhận thức của người Mỹ.  Theo sự khảo sát hành vi tiêu dùng hàng năm ở Hoa Kỳ được thực hiện bởi Ủy Ban Liên Kết Đậu Nành (United Soybean Board), khoảng 85% những người được thăm dò ý kiến vào năm 2008 đã đánh giá các sản phẩm từ đậu nành là “khỏe mạnh”, một sự gia tăng đáng kể từ 59% số người cho rằng đây là một loại thực phẩm tốt cho sức khỏe vào 1997.  Nhiều người đàn ông cảm thấy chắc chắn khó mà giải thích được lý do tại sao đậu nành lại tốt cho sức khỏe, nhưng họ vẫn có niềm tin cho rằng họ nên tiêu thụ loại đậu này.

Bạn của tôi Larry, một người chạy bộ đường xa, mới đây đưa ý kiến, “Bạn có biết rằng bạn cần phải tự huấn luyện bản thân thích một loại thực phẩm nào đó vì các lợi ích sức khỏe”.  Một người bạn khác tên Bill nói thêm, “Đậu hủ là loại thực phẩm hiện đại tương đương với dầu gan cá tuyết”.  Mỗi tuần 3 lần, vợ ông ấy xào đậu hũ với củ cải.  “Món nhiều dầu mỡ này cô ấy gọi là siêu món ăn.  Tôi gọi nó là soylent green (là một loại bánh kẹp xanh, giàu chất dinh dưỡng, trong bộ phim khoa học giả tưởng Soylent Green sản xuất năm 1973). Ông ấy dừng lại một chút trước khi nói thêm, “Tôi nghĩ là tôi rất cám ơn cô ấy đã thuyết phục tôi ăn món đó”.

Từ lâu được xem là nền tảng của chế độ ăn chay (chỉ ăn rau quả), đậu hũ cung cấp chất đạm với rất ít chất béo bão hòa và không gây ra chứng khó tiêu mang tính tâm lý mà thường thấy khi ăn thịt.  Hơn nữa, trong thập kỷ vừa qua, nghiên cứu đã tiết lộ rằng làm bạn với đậu hũ đóng một vai trò quan trọng trong việc kéo dài tuổi thọ của chúng ta.  Vào năm 1999, protein từ đậu nành được đánh giá cao theo tiêu chuẩn FDA dựa theo tuyên bố về sức khỏe: chế độ ăn bao gồm 25 g protein từ đậu nành – khoảng 1lb (453 g) đậu hũ mỗi ngày – có thể giảm được nguy cơ bệnh tim.  Thêm nhiều nghiên cứu cho thấy rằng protein từ đậu nành còn có thể bảo vệ cơ thể chống lại bệnh ung thư tuyến tiền liệt, và bỗng nhiên loại thực phẩm này lại bắt đầu được xem là một loại thuốc mạnh mẽ cho nam giới.

Tất nhiên, đa số các loại thuốc đều có tác dụng phụ. Và khi bạn tiêu thụ protein từ đậu nành, bạn đã có được hai loại thuốc tự nhiên genistein and daidzein. Cả hai có tác dụng giống như estrogen và chúng được biết đến với cái tên là phytoestrogen (estrogen do thực vật sản sinh).  Đậu nành không tác động nhiều đến bộ phận sinh dục của con người – genistein và daidzein có thể hoạt động giống như những chất hóa học giúp bảo vệ chống lại nấm và các động vật ăn cỏ.  (Chúng không phải là những chất phòng vệ hiệu quả, vì rõ ràng sản phẩm phụ từ đậu hũ (bã đậu nành) được sử dụng rộng rãi để làm thức ăn cho gia cầm).

Nhưng khi con người tiêu thụ các hợp chất này với số lượng đủ cao, họ có thể gặp những cơn ác mộng về giới tính như ông James Price.  Hơn nữa, các nghiên cứu về những chất phytoestrogen này trong những tạp chí y học hàng đầu đề xuất rằng thậm chí với liều lượng nhỏ khoảng 25 g đạm đậu nành (được trích dẫn bởi FDA) cũng có khả năng tàn phá kích thích tố.

Và dưới đây là một vài phát hiện trong suốt các giai đoạn trong đời sống của người đàn ông:

Trẻ Sơ Sinh: Cai Đậu Nành

Khoảng 35% trẻ sơ sinh bú bình ở Hoa Kỳ ít nhất cũng hấp thụ một số lượng protein từ đậu nành.  Hiệp Hội Các Bác Sĩ Nhi Khoa Hoa Kỳ(American Academy of Pediatrics - AAP) đang thực hiện từng bước để thay đổi tỉ lệ này: Các chuyên gia đề xuất rằng tất cả trẻ sơ sinh không thể bú sữa mẹ nên được cho bú sữa bò và xem đây là chọn lựa ưu tiên.

Báo cáo của AAP năm 2008 nói rằng, trẻ sơ sinh khỏe mạnh chỉ được nuôi theo phương thức sữa đậu nành vì lý do y tế mà thôi.  Những trẻ sơ sinh bị tình trạng không dung nạp lactose nghiêm trọng rơi vào nhóm này, nhưng nhiều trường hợp khác trẻ bị đau bụng và khóc quá nhiều cũng được chuyển sang dùng các sản phẩm sữa đậu nành mặc dù thiếu các chứng cứ về lợi ích sức khỏe.

Tiến sĩ Paul Cooke, một chuyên gia sinh sản học tại Trường Đại Học Illinois (University of Illinois), đã nghiên cứu các chú chuột được nuôi với đầy đủ chất genistein để so sánh nồng độ máu với những trẻ sơ sinh được nuôi bằng sữa đậu nành. Trong số những phát hiện đáng lo ngại, ông ta đã khám phá ra tuyến ức (thymus gland) bị thu nhỏ lại, tuyến này là một thành phần quan trọng của hệ miễn dịch. “Tuyến ức”, tiến sĩ Cook nói, “là nơi làm cho các tế bào máu trắng (bạch cầu) trưởng thành.

Tác dụng tương tự có xảy ra ở trẻ sơ sinh hay không là điều rất khó nói, nhưng một nghiên cứu năm 2001 trên Tạp chí của Hiệp Hội Y Khoa Hoa Kỳ (Journal of the American Medical Association ) đã khảo sát trên 800 người thành niên, độ tuổi từ 20 đến 34, là những người đã được nuôi bằng sản phẩm đậu nành hay sữa bò trong suốt thời kỳ sơ sinh.  Một trong số những điểm khác biệt nổi bật là nhóm được nuôi bằng sản phẩm đậu nành khi trưởng thành phải thường xuyên uống nhiều thuốc trị bệnh suyễn và dị ứng hơn. Phải chăng đây chỉ là một sự trùng hợp tình cờ - hay nó có thể đại diện cho một tình trạng suy giảm nhẹ của chức năng miễn dịch?

“Tôi không biết câu trả lời”, tiến sĩ Cooke nói.  “Nhưng tôi nghĩ rằng không ai biết cả.  Có khoảng 20 triệu người ở Hoa Kỳ đã tiêu thụ sản phẩm đậu nành trong thời kỳ sơ sinh.  Khi mọi người hỏi tôi về những thử nghiệm, tôi bảo với họ là chúng tôi đã và đang thực hiện, với một số lượng lớn dân số trong nước”.

Hiện bây giờ, Hoa Kỳ đang đánh cược rằng việc sử dụng rộng rãi sản phẩm đậu nành sẽ không dẫn đến các hậu quả lâu dài. Vào năm 2005, Bộ y tế Israel khuyến cáo thiếu niên nên giới hạn tiêu thụ những sản phẩm từ đậu nành, và nếu có thể được thì nên tránh sử dụng luôn các sản phẩm này ở trẻ sơ sinh. Khi đưa ra lời cảnh báo như thế, Israel đã tham gia với nước Pháp, New Zealand, và Úc để chính thức thông qua phương pháp tiếp cận an toàn thay vì đưa ra lời xin lỗi cho thế hệ sau.

Tuổi Thiếu Niên Đến Tuổi Từ 20: Tăng Cơ Giả Mạo

Hầu hết những người tập tạ, cho dù là những người tập thể hình chuyên nghiệp hay là những người thỉnh thoảng mới đến phòng tập, đều hiểu được tầm quan trọng của protein trong vai trò tạo cơ bắp hay điều chỉnh. Và nghiên cứu cho thấy rằng, thời điểm bạn tiêu thụ loại protein đó thì cũng rất quan trọng – do đó đã tạo ra một thị trường cung cấp các loại protein bổ sung dễ tiêu thụ.

“Thật sự khó nuốt một miếng thịt bò ngay trước hoặc sau buổi tập luyện thể lực”, theo lời tiến sĩ William Kraemer, một giáo sư về vận động học và một nhà nghiên cứu nổi tiếng về luyện tập thể lực và khả năng thể hiện của con người tại Trường Đại học Connecticut (University of Connecticut). Các loại protein bổ sung cho phép một vận động viên pha một muỗng bột protein với nước trái cây và uống những thứ anh ấy cần khi cần đến.

Những bình khổng lồ chứa các loại protein này được đặt trên những kệ hàng tại cửa hàng GNC và những cửa hàng thực phẩm sức khỏe trên toàn quốc, mỗi thương hiệu chào hàng bằng các đặc tính tạo cơ bắp độc đáo của riêng mình. Các nguồn protein phổ biến nhất được sử dụng trong những bình này là đậu nành, chất lắng từ sữa (whey: sau khi loại bỏ chất đạm casein và hầu hết chất béo) và casein. Nhưng hai sản phẩm phía sau, với nguồn gốc từ động vật, có chi phí sản xuất đắt hơn so với đậu nành.  Câu hỏi được các nhà nghiên cứu và các huấn luyện viên thể hình đưa ra tranh luận là: Chi phí tương đối rẻ của đậu nành có làm cho quá trình tạo cơ bắp phải trả giá không?

Trong một nghiên cứu năm 2005 trên Tạp Chí Dinh Dưỡng (Journal of Nutrition), các nhà nghiên cứu khi so sánh đậu nành với protein casein đã đưa ra kết luận rằng, “giá trị sinh học của protein từ đậu nành phải được xem là thấp hơn protein casein ở người”.  Trong số những điểm bất lợi khác, các nhà nghiên cứu đã tìm thấy một số lượng đậu nành đáng kể bị phân hủy thành chất thải urê.  Ngoài ra, nó còn góp phần làm cho cơ thể tổng hợp ít protein hơn.

Tiến sĩ Kraemer thừa nhận rằng, “Một loại protein như chất lắng từ sữa (whey) có nhiều tác dụng sinh học hơn protein đậu nành”.  Tuy nhiên, xét về hiệu quả tăng cường thể lực, ông ấy nói cần thêm nhiều nghiên cứu trước khi đưa ra những nguyên tắc hướng dẫn chắc chắn.  “Nhưng theo ý kiến của tôi thì protein từ đậu nành sẽ rẻ hơn, còn protein chất lắng từ sữa (whey protein) thì có chất lượng tốt hơn”, ông nói tiếp, “Có nhiều lo ngại cho rằng đậu nành có thể làm giảm quá trình sản sinh testosterone ở đàn ông và làm gia tăng hàm lượng estradiol, mà chúng ta có khuynh hướng gắn liền chúng với việc sản sinh kích thích tố nữ”

Sau khi ra khỏi quân đội, James Price và vợ của ông, bà Donna, đã chuyển đến một trang trại nhỏ ở Texas.  Ông ấy có bằng lái máy bay thương mại và sắp xếp toàn bộ thời gian vào công việc bay và làm vườn.  Niềm đam mê của ông ta là nuôi và huấn luyện những con ngựa thuộc giống ngựa khỏe ở miền Tây Hoa Kỳ. Ông Price sống cuộc sống của một chàng cao bồi mà rất ít người bạn nào của ông, thậm chí những người trẻ hơn ông nhiều tuổi, có thể chịu đựng được như vậy.


Bà Donna đã nấu những bữa ăn cân bằng về dinh dưỡng, không có gì hào nhoáng, chỉ là chế độ ăn điển hình của người Mỹ.  Và lúc đó cuộc sống thật tốt đẹp.  Sau đó, bà Donna đã phát triển căn bệnh u nguyên bào xốp đa thể (glioblastoma multiforme), một dạng ung thư não có thể gây chết người.  Khi bà ấy qua đời, ông Price, lúc đó được 55 tuổi, bị bỏ lại để đối phó không chỉ với nỗi buồn thương người vợ mới qua đời mà còn với những thay đổi hoàn toàn trong thói quen hàng ngày. Và không có gì ngạc nhiên, chế độ ăn của một người góa vợ chịu ảnh hưởng lớn nhất.

“Bỗng nhiên”, ông ấy nói, ‘Tôi phải sống với chế độ ăn không lành mạnh mà tôi tự nấu’.  Lúc đó, ông thấy một sản phẩm được quảng cáo trên truyền hình có tên là sữa Ensure; sản phẩm này được xem là có khả năng cung cấp cho người trưởng thành tất cả các loại vitamin, chất khoáng và các chất dinh dưỡng quan trọng khác cần thiết cho sức khỏe. Ông ấy cũng bắt đầu uống sữa tươi, một món ông yêu thích từ thời thơ ấu mà ông tin rằng là sẽ cung cấp protein và các chất dinh dưỡng khác.

Thật không may, ông Price đã sớm phát hiện ra rằng ông ấy bị chứng không dung nạp lactose (không uống được sữa tươi). “Tôi đã chuyển sang sữa đậu nành bởi vì thức uống này không có lactose”, ông ấy nói, “và tôi đã nghe nói rằng sữa đậu nành đáng lý ra là rất tốt cho bạn”.  Ông ấy đã thử và rất thích nó.  Và sữa đậu nành đã nhanh chóng trở thành một món hàng thường xuyên nằm trong danh sách đi chợ, là thứ mà ông mua một cách tự động.

Sau cái chết của bà Donna, cơ thể cũng như cảm xúc của ông Price bắt đầu thay đổi, theo hướng mà thật khó tách rời khỏi sự đau khổ thông thường.  Tâm trạng thay đổi và giảm ham muốn tình dục không phải là những tình trạng bất thường của việc mất đi người thân.  Nhưng ông Price có cảm giác khó chịu là có cái gì đó không bình thường. “Tôi đã trở nên đa cảm hơn”, ông ta hồi tưởng lại, khi mô tả cảm giác nữ tính của mình.  “Tôi bỗng òa khóc trước một bộ phim buồn, và đó dường như không phải là bản thân tôi”.

Khi ông Price bắt đầu hò hẹn trở lại, dường như sự ham muốn tình dục đã không còn như trước nữa.  “Tôi rất thích có người phụ nữ ở bên cạnh”, ông ta nói, “nhưng tôi chỉ xem h như những người bạn của tôi thôi. Ngay cả khi tôi muốn có những sự gần gũi hơn về thể xác, nhưng tôi không thể làm được điều đó”.

Tình trạng nữ tính hóa tuyến vú (chứng vú to ở đàn ông) đã làm cho ông Price cảm thấy xấu hổ vô cùng.  Ông ấy không còn mặc áo thun T-shirt thậm chí vào những ngày nóng nực nhất, vì sợ rằng bạn bè và hàng xóm có thể thấy phần nhô lên lộ ra bên dưới lớp vải.  Ngực của ông ở thời điểm này giống như các chồi mới nhú của một cô gái tuổi dậy thì.

Chưa một lần nào trong thời gian chịu đựng thử thách của xét nghiệm y tế kéo dài cả năm sau đó lóe sáng trong tâm trí ông cho rằng sữa đậu nành chính là nguyên nhân.  “Tôi hoàn toàn không nghĩ ra”, ông ta nói. “Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng đậu nành chính là nguyên nhân.”

Cái ngày mà bác sĩ Lewi yêu cầu ông ta ngưng uống đậu nành, thì ông lập tức làm theo. Ông bắt đầu kiểm tra các nhãn ghi thành phần dinh dưỡng của các món hàng ông thường xuyên tiêu thụ.  Nếu bác sĩ Lewi đúng, thì việc ngưng tiêu thụ đậu nành có thể bắt đầu làm đảo ngược các triệu chứng đó.

Qua nhiều tháng tiếp theo, các xét nghiệm máu cho thấy mức estrogen thực sự hạ xuống một cách đều đặn để trở lại bình thường. Và hơn nữa, những chỗ đau ở núm vú bắt đầu chấm dứt.  Cuối cùng, ngực của ông ta đã hoàn toàn không còn đau nữa, và ông dần dần bắt đầu cảm thấy từng chút trở lại như chính bản thân mình xưa kia.

Bác sĩ Lewi, người đã tìm kiếm rất nhiều tài liệu y khoa khi ông cố gắng giải quyết vấn đề của ông Price, đã không phát hiện được tài liệu nào nói về sự liên quan giữa đậu nành và chứng to vú ở đàn ông (gynecomastia).  Nhận thức được bổn phận của mình trong việc cảnh báo các bác sĩ khác về khả năng này, bác sĩ Lewi đã bảo với ông Price rằng ông sẽ theo dõi trường hợp của ông trong nhiều tháng nữa và sau đó ghi lại trường hợp này trên một tạp chí y khoa chuyên ngành.

20 đến 40 tuổi: Hiểm Họa Chỗ Kín

Trong một nghiên cứu của Trường Đại Học Harvard (Harvard University) xuất bản năm ngoái trong tạp chí Sự Sinh Sản Ở Người (Human Reproduction), bác sĩ y khoa Jorge E. Chavarro và các đồng nghiệp của ông đã tìm thấy một mối liên kết chặt chẽ giữa việc tiêu thụ các loại thực phẩm từ đậu nành và sự suy giảm số lượng tinh trùng của đàn ông.  99 người đàn ông cho biết họ đã tiêu thụ 15 loại thực phẩm đậu nành khác nhau, sau đó đã tiến hành phân tích tinh dịch. Những người tiêu thụ đậu nành hàng ngày trung bình phóng ra 32% lượng tinh trùng trên mỗi ml tinh dịch ít hơn so với những người không tiêu thụ đậu nành.

Bác sĩ Chavarro cảnh báo rằng điều này chưa chứng minh được nguyên nhân và hậu quả, và còn quá sớm để đưa ra lời khuyên cho nam giới nên tránh tiêu thụ các sản phẩm từ đậu nành với hy vọng thúc đẩy khả năng sinh sản.  "Nhưng rõ ràng, câu chuyện này chỉ mới bắt đầu", ông nói.  "Cần thêm nhiều nghiên cứu khác trong lĩnh vực này."

Nếu không có gì để phóng ra thì thật đáng lo ngại, còn nếu không có khả năng phóng ra thì thế nào?  Hai tài liệu khác được công bố gần đây tiết lộ rằng ít nhất một thành phần của đậu nành rõ ràng đã làm suy giảm chức năng cương cứng ở động vật – và có thể cũng áp dụng với đàn ông.

Các nghiên cứu, được công bố lần lượt trong Tạp Chí về Hệ Sinh Sản Nam (Journal of Andrology) và Tạp Chí về Tiết Niệu (Journal of Urology), đã xem xét tác dụng của chất daidzein (được tổng hợp bởi đậu nành) lên chức năng tính dục của các chú chuột giống đực.  Liều lượng vừa phải chất phyto-estrogen (chất do thực vật sản sinh và có chức năng giống estrogen) được sử dụng cho các chú chuột giống đực lúc còn trẻ hoặc đã trưởng thành ảnh hưởng đáng kể đến khả năng cương cứng của chúng. Trong số những thay đổi khác, các chú chuột giống đực được tiếp xúc với chất daidzein đã bị giảm khả năng sản sinh testosterone, cương cứng không hoàn toàn, và gặp phải những thay đổi sinh học của các tổ chức mô ở dương vật, làm cho những mô này giảm tính đàn hồi và khó có khả năng được bơm căng máu một cách hoàn toàn.

Mặc dù thừa nhận rằng các kết quả thử nghiệm trên chuột không phải lúc nào cũng có thể áp dụng được ở người, nhưng các tác giả của cuộc nghiên cứu đầu tiên cho rằng họ có lý do để tin điều đó sẽ xảy ra.  Họ trích dẫn, trong số những thông tin khác, khoảng 10% những người đàn ông Trung Quốc bị suy giảm chức năng cương cứng do tiêu thụ một lượng lớn đậu nành khi so sánh với những người Mỹ không tiêu thụ loại thực phẩm này.  Các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực tiết niệu cũng đưa ra một cảnh báo tương tự. Họ chỉ ra rằng có lý do để tin rằng những người đàn ông tiêu thụ nhiều chất daidzein có thể gặp phải những thay đổi về các mô tương tự như những loài động vật có vú khác.

Bác sĩ y khoa Yufend Huang, một đồng tác giả của hai tài liệu này, phát biểu rằng liều lượng “vừa phải” chất daidzein được sử dụng trong các nghiên cứu ở động vật tương đối phù hợp với nồng độ daidzein trong máu của những nam giới ăn đậu nành mỗi ngày, đây là một thói quen ăn uống phổ biến ở Châu Á. Ông ta tin rằng đậu nành đại diện cho một yếu tố nguy cơ mới xuất hiện và trước đây bị bỏ qua gây ra chứng mất khả năng cương cứng (erectile dysfunction).

“Hiện nay chúng tôi đang đề nghị các bệnh nhân bị rối loạn cương dương nên tránh ăn đậu nành”, theo lời bác sĩ Huang.  Và do rối loạn suy giảm chức năng cương dương gia tăng theo tuổi tác, nên ông cũng đề xuất rằng nam giới tuổi từ 40 trở lên nên hạn chế tiêu thụ đậu nành.

Tuổi 50 Trở Lên: Mất Trí

Mùa hè năm ngoái, tiến sĩ EEF Hogervorst của Trường Đại Học Loughborough (Loughborough University) ở nước Anh, và các nhà khoa học khác đã công bố một nghiên cứu về các sản phẩm đậu nành và nguy cơ mất trí nhớ.  Các nhà nghiên cứu tập trung sự chú ý của họ vào những người Indonesia cao tuổi, là tín đồ của một nền văn hóa mà đậu hũ từ lâu đã thành một món ăn chính.  Tiến sĩ Hogervorst nói rằng nhóm của bà bắt đầu cuộc nghiên cứu với niềm tin tìm ra lợi ích của các chất phytoestrogen do đậu hũ mang lại.  “Tất cả những điều chúng tôi biết được từ động vật và từ việc nuôi cấy tế bào cho thấy rằng các hợp chất có đặc tính giống estrogen này giúp bảo vệ bộ não”, theo lời của bà.

Tuy nhiên, ở những người đàn ông và phụ nữ lớn tuổi như nhau, họ đã tìm thấy dấu hiệu hoàn toàn trái ngược: những tình nguyện viên trên 68 tuổi thường xuyên ăn đậu hủ có nguy cơ bị mất và suy giảm trí nhớ gấp đôi so với những người tiêu thụ với số lượng khiêm tốn. “Vào thởi điểm đó, chúng tôi cảm thấy rất ngạc nhiên về điều này”, tiến sĩ Hogervorst nói, “nhưng một sự đồng thuận mới bắt đầu được hình thành từ bây giờ.  Kích thích tố(hormone) và các sản phẩm tương tự kích thích tố hoàn toàn không thích hợp cho những người trên 65 tuổi."

Xét về bản thân đậu nành, tiến sĩ Hogervorst nghi ngờ rằng tiếng tăm của loại thực phẩm này đang bị lung lay.  “Từ xưa đến nay, người ta chỉ tìm thấy các lợi ích của chất phytoestrogen”.  Dần dần, khi một số thông tin tương phản được tích lũy, quan điểm này sẽ thay đổi 180 độ và người ta sẽ cho rằng tất cả các chất phytoestrogen đều không có lợi cho sức khỏe.  Sự thật có lẽ nằm lơ lững đâu đó ở giữa.

Báo cáo của bác sĩ Lewi về trường hợp của James Price đã được công bố trên tạp chí Endocrine Practiceấn bản tháng 5/6 năm 2008, một tạp chí được nhiều bác sĩ chuyên khoa nội tiết ở Hoa Kỳ tham khảo.  Nhờ đó mà hiện nay nhiều bác sĩ có được một chứng cớ mới dựa vào đó để đánh giá chứng to vú ở đàn ông(gynecomastia).

Về phần mình, bác sĩ Lewi tin rằng các sản phẩm từ đậu nành ở mức độ vừa phải vẫn có thể là một phần của chế độ ăn uống lành mạnh của một người đàn ông. "Vấn đề là", ông nói, "khi một một sản phẩm như đậu nành được tâng bốc như một phương thuốc tuyệt vời chữa bách bệnh, thì người ta sẽ cuồng nhiệt về nó”.

Tuy nhiên, tính éo le trong trường hợp ông Price là ông ấy rất khó tránh các sản phẩm đậu nành.  Trong xét nghiệm máu theo dõi mà ông Price đồng ý thực hiện, hàm lượng estrogen của ông tiếp tục giảm xuống, theo một phương trình đường thẳng, trở lại mức bình thường. Nhiều tháng sau, tình trạng tích cực đó bỗng thay đổi mà hầu như không có nguyên nhân.  Ngay sau khi thấy rằng mức estrogen của ông Price một lần nữa gia tăng trở lại, bác sĩ Lewi đã thông báo cho bệnh nhân của ông.

Trước khi Bác sĩ Lewi có thể thông báo những kết quả thì ông Price đã nói, “Tôi biết ông muốn nói với tôi điều gì, thưa bác sĩ Lewi. Ông dự định nói là mức estrogen của tôi đang gia tăng”.

Lặng người khi nghe như vậy, bác sĩ Lewi hỏi ông Price tại sao ông ấy biết điều đó mà không cần nhìn kết quả xét nghiệm. Ông Price đã giải thích rằng sau khi chuyển từ sữa đậu nành sang sữa không lactose, ông ấy đã vào tiệm tạp hóa và mua một ít sữa Ensure.  Mặc dù đã làm theo lời dặn của bác sĩ Lewi và kiểm tra nhãn của từng sản phẩm, nhưng ông lại quên kiểm tra thành phần trong sữa Ensure.  Theo lời ông Price, “loại sữa này được quảng cáo là có các loại vitamin và khoáng chất cũng như tất cả những chất dinh dưỡng cần thiết có lợi cho sức khỏe của bạn”.

Chỉ sau khi cảm thấy ngực bắt đầu đau và nhú lên trở lại thì ông Price mới nghĩ rằng có thể sữa Ensure cũng chứa thành phần đó.  Sau đó, ông ấy kiểm tra nhãn: sữa Ensure bao gồm cả protein đậu nành.  Ông ấy bảo với bác sĩ Lewi là đã vứt bỏ những hộp còn lại và không bao giờ uống nữa.

Các xét nghiệm máu sau đó cho thấy rằng mức estrogen của ông Price đã trở lại theo hướng an toàn. Nhiều tháng sau đó, mức estrogen của ông, đã từng cao hơn mức estrogen của đa số phụ nữ, đã trở lại phạm vi bình thường của những người đàn ông khỏe mạnh.  Và các số đo estrogen của ông vẫn duy trì trong phạm vi tiêu chuẩn cho đến nay, nhưng sự thay đổi hình thể của dương vật, sự mất đi ham muốn tình dục, và những cảm xúc hưng phấn vẫn còn tiếp diễn.

Mặc dù tất cả các cơn đau liên quan đến ngực đã biến mất, nhưng không may mắn là mô ở ngực vẫn sưng lên, đó là hậu quả của những tiến trình xơ hóa mô diễn ra khi bị chứng to vú ở đàn ông kéo dài.  Mặc dù ông Price vẫn ý thức được điều đó, nhưng ông ấy vẫn do dự chưa muốn thử phương pháp giải phẫu thẩm mỹ. Ông ta nói rằng có quá nhiều rủi ro: chảy máu, nhiễm trùng, các vấn đề gây mê, để ông có thể xem xét có nên thực hiện cuộc phẫu thuật như vậy vào thời điểm này hay không.

Với những người đàn ông khác gặp phải vấn đề tương tự, thì lời khuyên của ông Price rất rõ ràng: hãy gặp bác sĩ ngay khi có dấu hiệu đầu tiên bị đau hay bị sưng phồng lên.  Các triệu chứng được phát hiện và được điều trị sớm sẽ có lợi cho việc chữa khỏi chứng bệnh.

Ông Price thừa nhận rằng có lẽ cơ thể ông ấy bị mẫn cảm với các chất phytoestrogen từ đậu nành trên mức bình thường.  Tuy nhiên, kinh nghiệm đã dạy ông rằng các loại thực phẩm chúng ta ăn vào không phải lúc nào cũng giống như cách chúng ta nghĩ về chúng.  Ngày nay, protein từ đậu nành là chất dinh dưỡng phổ biến, hữu ích, và được bổ sung tràn lan trong rất nhiều thực phẩm đóng gói.  Hơn ai hết, ông Price đã làm hết sức mình để tránh loại thực phẩm này.  Nhưng ông vẫn mắc sai lầm.

“Trong các siêu thị ngày nay”, ông nói với giọng mệt mỏi, “bạn khó có thể tìm được loại thực phẩm nào mà không có một số chất dinh dưỡng từ đậu nành ở trong đó”.


Nguồn(Source):




0 comments:

Post a Comment