ĐIỀU TRỊ: NGĂN NGỪA CÁC CƠN BỆNH TẤN CÔNG
Trong Thời Gian Các Cơn Bệnh Gút Không Tấn Công
Sau một cơn bệnh cấp tính, một số bệnh nhân vẫn có nguy cơ cao gặp phải một cơn bệnh tấn công khác trong vài tuần trong thời gian các cơn bệnh gút không tấn công. Các bệnh nhân này bao gồm những người bị suy thận hoặc những người bị suy tim tắc nghẽn đang sử dụng thuốc lợi tiểu. Có thể sử dụng liều lượng thấp thuốc colchicine hoặc thuốc kháng viêm không steroid (NSAIDs) trong thời gian này để ngăn ngừa một cơn bệnh tấn công khác. Các loại thuốc này cần được sử dụng với liều lượng thấp trong vòng từ 1 – 2 tháng sau khi bị một cơn bệnh tấn công, hoặc được sử dụng lâu hơn ở các bệnh nhân thường bị các cơn bệnh tấn công.
Các Loại Thuốc Chống Tăng Axit Uric Huyết Sử Dụng Cho Bệnh Gút Mãn Tính
Các loại thuốc chống tăng axit uric huyết giúp giảm bớt hàm lượng axit uric trong cơ thể. Quyết định có nên sử dụng thuốc chống tăng axit uric huyết không và vào thời điểm nào vẫn hoàn toàn chưa được xác định rõ. Một số bác sĩ không chỉ định sử dụng các loại thuốc này nếu tình trạng tăng axit uric huyết diễn biến nhẹ, hoặc cho đến khi bệnh nhân gặp phải hai cơn bệnh gút tấn công. Các bác sĩ khác chỉ định bệnh nhân sử dụng các loại thuốc này ngay sau khi bị một cơn bệnh gút tấn công. Thông thường, trị liệu chống tăng axit uric huyết có nghĩa là sử dụng một loại thuốc đều đặn suốt đời, mà làm cho nhiều người cảm thấy khó thực hiện.
Việc điều trị cho tình trạng tăng axit uric huyết không triệu chứng là không được khuyến khích. Tình trạng tăng axit uric huyết không triệu chứng thường không phát triển thành bệnh gút hoặc các vấn đề sức khỏe khác. Ngoài ra, các loại thuốc được sử dụng để điều trị tình trạng này khá tốn kém và có một số rủi ro. Trong một số trường hợp bất thường, việc điều trị có thể được thực hiện, ví dụ ở các bệnh nhân có hàm lượng axit uric quá cao mà có thể gây hại đến thận hoặc các bệnh nhân có bệnh sử cá nhân hoặc gia đình bị bệnh gút, sỏi thận, hoặc tổn thương thận.
Trước khi điều trị, một số chuyên gia đề xuất lấy mẫu thử nước tiểu trong vòng 24 giờ ở các bệnh nhân thường bị các cơn bệnh gút tấn công để xác định xem họ bài tiết nhiều hay ít axit uric. Ngoài ra, trước khi bắt đầu sử dụng một trong các loại thuốc này, bất cứ cơn bệnh tấn công cấp tính nào trước đây cũng phải được khống chế hoàn toàn và các khớp không bị viêm. Một số bác sĩ chọn lựa chờ đợi khoảng 1 tháng sau khi một cơn bệnh tấn công.
Các loại thuốc kháng viêm không steroid hoặc colchicine được sử dụng với liều lượng thấp trong thời gian vài tháng sau khi tiến hành trị liệu chống tăng axit uric huyết để phòng tránh các cơn bệnh gút tấn công. Nên chú ý rằng các loại thuốc kháng viêm không steroid, đặc biệt là aspirin và các loại thuốc tương tự, sẽ làm giảm tính hiệu quả của các loại thuốc tăng axit uric niệu (uricosurics). Các loại thuốc này được chỉ định cho các bệnh nhân bài tiết ít axit uric sử dụng (xem bên dưới). Nếu có thể, các bệnh nhân sử dụng các loại thuốc tăng axit uric niệu nên tránh sử dụng các loại thuốc kháng viêm không steroid.
Điều trị dài hạn tình trạng tăng axit uric huyết có thể được đề xuất cho những người:
- Có nguy cơ bị bệnh gút có sỏi (tophaceous gout)
- Bị từ 3 cơn bệnh gút cấp tính tấn công trở lên trong quá khứ
- Bị các cơn bệnh tấn công nghiêm trọng bất thường, hoặc các cơn tấn công ảnh hưởng đến nhiều khớp
- Bị tổn thương khớp do bệnh gút, mà được hiển thị trên hình chụp X-quang
- Bị tình trạng tăng axit uric huyết do một chứng thiếu chức năng chuyển hóa bẩm sinh có thể nhận dạng (identifiable inborn metabolic deficiency) gây ra
Các loại thuốc tăng axit uric niệu. Các loại thuốc này có tác dụng ngăn ngừa thận tái hấp thụ axit uric, và do đó gia tăng hàm lượng được bài tiết theo đường tiểu. Các loại thuốc này thích hợp sử dụng khi bệnh gút do tình trạng bài tiết ít axit uric gây ra, tình trạng này chiếm khoảng 80% các trường hợp bệnh gút. Các loại thuốc này không được sử dụng cho các bệnh nhân có chức năng thận bị suy giảm hoặc những người bị bệnh gút có sỏi. Các loại thuốc tăng axit uric niệu thường được chọn sử dụng để ngăn ngừa bệnh gút ở các bệnh nhân sau đây:
- Những người dưới 60 tuổi
- Những người có chế độ ăn uống bình thường
- Những người có thận hoạt động bình thường
- Những người không có nguy cơ bị sỏi thận
Những người được chọn sử dụng thuốc tăng axit uric niệu phải bài tiết không quá 700 – 800 mg axit uric trong nước tiểu trong vòng 24 giờ.
Probenecid (Benemid, Probalan) và sulfinpyrazone (Anturane) là các loại thuốc tăng axit uric niệu tiêu chuẩn. Một loại thuốc tăng axit uric niệu mạnh hơn, benzbromarone, có thể có tác dụng cho những người bị bệnh gút có sỏi nghiêm trọng và suy thận khi các loại thuốc khác không có hiệu quả. Trong một số nghiên cứu, benzbromarone ngang bằng hoặc thậm chí có hiệu quả hơn thuốc allopurinol, một loại thuốc chống tăng axit uric huyết khác. Bởi vì benzbromarone có thể gây ra tình trạng suy thận ở một số bệnh nhân, do đó loại thuốc này chỉ được sử dụng ở Hoa Kỳ với sự phê chuẩn đặc biệt. Một loại thuốc tăng axit uric niệu kết hợp với allopurinol có thể có hiệu quả đối với một số trường hợp.
Probenecid được sử dụng 2 đến 3 lần mỗi ngày, và sulfinpyrazone bắt đầu với liều lượng 2 lần một ngày và tăng liều lên 3 hoặc 4 lần mỗi ngày. Các liều lượng ban đầu thường là thấp và sau đó tăng dần. Probenecid kết hợp với colchicines sẽ có hiệu quả cao hơn probenecid nếu thuốc này được sử dụng riêng, nhưng phản ứng với thuốc của mỗi người khác nhau, do đó liều lượng phải được chỉ định riêng cho mỗi cá nhân một cách cẩn thận.
Các tác dụng phụ của thuốc probenecid và sulfinpyrazone có thể xảy ra bao gồm phát ban ở da, các vấn đề về đường ruột, thiếu máu, và hình thành sỏi thận. Để giúp giảm bớt nồng độ axit và nguy cơ bị sỏi thận, các bệnh nhân nên uống nhiều chất lỏng (tốt nhất là nước, không nên uống các loại nước giải khát có chất caffeine). Sodium bicarbonate được bổ sung bằng acetazolamide cũng có thể giảm bớt tính axit và nguy cơ bị sỏi.
Các loại thuốc kháng viêm không steroid (NSAIDs), đặc biệt là aspirin, cũng như các loại thuốc salicylate khác, sẽ ảnh hưởng đến các loại thuốc tăng axit uric niệu và làm giảm tính hiệu quả của chúng. Các bệnh nhân có nhu cầu giảm đau nhẹ nên sử dụng thuốc acetaminophen (Tylenol) thay vào đó. Các loại thuốc tăng axit uric niệu tương tác với nhiều loại thuốc khác, và do đó bệnh nhân phải nhớ tham khảo với bác sĩ về tất cả các loại thuốc mà họ đang uống.
Những người sử dụng các loại thuốc này phải có thận hoạt động bình thường. Cách điều trị này có thể không có lợi cho nhiều bệnh nhân cao tuổi, vì đó là những người thường bị suy thận.
Allopurinol (Lopurin, Zyloprim). Thuốc allopurinol có tác dụng ngăn chặn sự sản sinh axit uric. Đây là loại thuốc được sử dụng nhiều nhất để điều trị bệnh gút dài hạn cho các bệnh nhân lớn tuổi và những người sản sinh quá nhiều axit uric.
Allopurinol được uống bằng miệng mỗi ngày một lần với liều lượng 100 – 600 mg, tùy thuộc vào phản ứng của bệnh nhân đối với loại thuốc này. Khi thuốc này được sử dụng đầu tiên, allopurinol có thể tạo ra thêm các cơn bệnh gút tấn công. Do đó, trong những tháng đầu (hoặc lâu hơn) điều trị, bệnh nhân cũng được sử dụng các loại thuốc kháng viêm không steroid hoặc colchicine để giảm bớt nguy cơ đó.
Allopurinol có các tác dụng tích cực lên hàm lượng cholesterol “xấu”, do đó nó có thể tốt hơn các loại thuốc khác cho các bệnh nhân vừa bị bệnh gút vừa bị bệnh tim mạch vành.
Các tác dụng phụ, mà có thể sẽ nghiêm trọng, bao gồm:
- Phát ban
- Tiêu chảy
- Nhức đầu
- Sốt
- Chứng giảm bạch cầu (leukopenia)
- Chứng giảm tiểu cầu (thrombocytopenia)
- Bệnh đục thủy tinh thể, cườm mắt (cataracts)
Trong các trường hợp hiếm, tình trạng phát ban có thể trở nên nghiêm trọng và lan rộng đủ để gây tử vong (tình trạng này được gọi là hoại tử biểu bì độc hại: toxic epidermal necrolysis – TEN). Những người bị dị ứng và chỉ bị phát ban nhẹ có thể có khả năng bị lờn thuốc bằng cách diễn biến một quá trình giảm nhạy cảm (desensitization process).
Puricase (PEG-Uricase). Đây là một loại thuốc đang được thử nghiệm mà đã được chứng minh là có khả năng giảm nhanh hàm lượng axit uric dư thừa. Vào tháng 12 năm 2008, loại thuốc này được ưu tiên xem xét để được cơ quan FDA chấp thuận. Nếu được chấp thuận, thuốc này có thể giúp ích cho những người không thành công trong các phương pháp điều trị khác.
Lưu Ý Cảnh Báo Về Các Phương Pháp Điều Trị Bằng Thuốc Cho Bệnh Gút
Nên lưu ý rằng nhiều loại thuốc được sử dụng cho bệnh gút cũng có thể gây ra các triệu chứng gút cấp tính, do đó không nên sử dụng cho đến khi các triệu chứng đã được giảm bớt. Bệnh nhân sau đó nên bắt đầu tiếp nhận điều trị với các liều lượng thấp rồi tăng dần.
Các Loại Thuốc Khác
Các Loại Thuốc Kiểm Soát Huyết Áp. Những người bị bệnh gút sẽ có nhiều nguy cơ bị cao huyết áp. Một số các loại thuốc được sử dụng để trị chứng cao huyết áp, chẳng hạn như các loại thuốc thiazide diuretic, có thể làm tăng nguy cơ gây ra các cơn bệnh gút tấn công. Các loại thuốc mới, chẳng hạn như losartan (một loại tác nhân đối kháng thụ thể angiotensin II), và amlodipine (một loại thuốc chặn kênh canxi), có thể có các tác dụng có lợi cho tình trạng cao huyết áp và bệnh gút.
Febuxostat. Febuxostat là loại thuốc đầu tiên xuất hiện trong nhiều thập niên như một phương pháp điều trị mới có tiềm năng cho bệnh gút mãn tính. Thuốc này có thể chứng tỏ là một loại thuốc thay thế cho các bệnh nhân bị dị ứng với thuốc allopurinol. Loại thuốc này đang chờ đợi cơ quan FDA (Cơ Quan Quản Lý Thực Phẩm và Dược Phẩm Hoa Kỳ) chấp thuận.
Các Phương Pháp Điều Trị Khác
Phẫu Thuật. Các viên sỏi urat lớn đang làm kiệt quệ, gây nhiễm trùng, hoặc ảnh hưởng đến sự chuyển động của các khớp có thể cần phải được phẫu thuật loại bỏ. Khi xuất hiện tình trạng nhiễm trùng, tiến trình phẫu thuật sẽ tạo ra nhiều nguy cơ bị các biến chứng. Những người có nhiều khả năng phải thực hiện phẫu thuật cũng có xu hướng bị các tình trạng sức khỏe khác mà có thể làm xấu đi dự đoán bệnh của họ. Trong một nghiên cứu, các chuyên gia cho rằng các biện pháp ngăn ngừa tốt hơn, chẳng hạn như sử dụng thuốc allopurinol, có thể giúp giảm bớt nhu cầu thực hiện phẫu thuật.
Hiện có một số tiến trình phẫu thuật khác giúp giảm đau và cải thiện chức năng của các khớp bị ảnh hưởng. Thỉnh thoảng cũng cần thiết phải thay khớp.
Trị Liệu Nóng và Lạnh. Nghỉ ngơi và bảo vệ khớp bị ảnh hưởng bằng thanh nẹp cũng có thể kích thích quá trình hồi phục. Sử dụng túi lạnh và túi nóng được chứng minh là có thể làm dịu các triệu chứng.
0 comments:
Post a Comment